Có một anh chàng đi xem chọi gà,thấy thích quá,bèn mua một con gà chọi về nuôi.Anh ta rất nóng lòng,mong nhanh tới ngày mình cũng được dem gà đi chọi. Mới chăm được mươi hôm,anh ta đã mang gà của mình đến hỏi một chuyên gia về gà chọi:
- Gà này của tôi đã đem chọi được chưa?
Chuyên gia xem xét một lát rồi nói:
- Chưa được, gà của anh còn hăng lắm, chưa thấy gà khác đã muốn chọi rồi.
Anh ta buồn bã mang gà về. Được mươi hôm, anh ta lại mang gà đến hỏi:
- Gà của tôi có thể đem chọi được rồi chứ?
Chuyên gia xem xét và nói:
- Chưa được,gà của anh còn hăng, mới thấy bóng gà khác đã muốn chọi rồi.
Cách mươi hôm sau, anh ta mang gà đến hỏi tiếp, giọng đầy hi vọng:
- Chắc lần này gà của tôi đem chọi được rồi?
Thật cụt hứng, nhưng anh ta vẫn nghe theo lời chuyên gia, mang gà vế. Phải đến mươi hôm sau nữa, anh ta mới mang gà đến, nói chuyện với chuyên gia:
- Nếu lần này anh bảo gà tôi không chọi được thì tôi cũng cứ cho chọi thử thua cũng được.
Chuyên gia xem xét kĩ rồi bình tĩnh nói:
- Được rồi, gà của anh bây giờ nghe thấy tiếng gà khác khiêu chiến cũng vẫn bình thản, khong coi là gì. Trông thì tựa như gà gỗ, mà thực ra đủ các ngón nghề hay, gà khác mới trong thấy đã đủ sợ, phải lui ngay.
Anh ta hớn hở đem gà cho đi chọi thi, quả nhiên gà của anh ta thắng cuộc. Sau đó anh không quên mang quà tặng tới chuyên gia gà chọi, rồi hỏi:
- Tại sao gà hăng thì chửa chọi được?
Chuyên gia gà giải thích một cách rất tế nhị:
- Chưa trông thấy gà khác đã muốn chọi, thế là tức khí hão, nên không chọi được. Trông thấy bóng gà khác đã muốn chọi, thế là cậy khỏe, vị tất đã chọi được. Trông thực thấy gà khác đã muốn chọi thế là còn hiếu thắng, chọi chưa chắc đã được. Chỉ đến lúc không còn tức khí, cậy khỏe, hiếu thắng, luyện đã đủ các ngón, giấu hết chỗ mạnh của mình, thì chọi sẽ tất thắng. [img]
[/img]